Cảnh sắc Sapa ban ngày đã vô cùng rực rỡ, đến đêm lại càng trở nên lung linh huyền ảo. Những làn sương trắng theo gió phủ đầy những nóc nhà, con phố, tán cây… Các tour du lịch Sapa hầu hết đều có chương trình dạo chơi, ngắm cảnh Sapa về đêm.
Dọc theo con đường dốc thoai thoải giữa thị trấn, trong ánh sáng lờ mờ của những chiếc đèn đường, làn hơi sương lan tỏa dịu dàng xua màn đêm sâu thăm thẳm. Càng về khuya “thị trấn trong mây” này lại càng lạnh giá và lạ lùng.
Những gian hàng nướng thơm lừng, nghi ngút khói đang vẫy gọi những thực khách đói bụng, muốn thưởng thức chút hương vị ẩm thực của núi rừng. Một số người phụ nữ dân tộc đang kiên trì ngồi bán nốt chút hàng thổ cẩm, rồi lại tất tả trở về bản làng trong đêm sương giá lạnh.
SAPA VỀ ĐÊM HUYỀN ẢO VÀ THƠ MỘNG
Đi xa một chút về phía đường Cầu Mây, người ta mới cảm nhận rõ vẻ hoang sơ của núi rừng Tây Bắc. Bên tai chỉ còn lại những tiếng gió thốc và hơi lạnh của sương. Những đôi tình nhân đi du lịch trên đường chốc chốc lại đưa hai bàn tay chà xát thật mạnh rồi áp lên má. Dù đã mặc tới ba bốn lượt áo, nhưng nhiều người vẫn không thể xua tan đi cái giá lạnh nơi đây.
Nếu ai đã một lần đi Sapa chắc hẳn khó lòng quên được cảm giác khi được ngắm cảnh về đêm của thị trấn. Một vẻ đẹp đến nao lòng, làm ai khi ra về cũng phải luyến tiếc, để rồi thầm nghĩ “rồi ta sẽ lại đi Sapa”
Lên Sapa giờ đã quá dễ dàng. Tàu chạy xuyên đêm từ Hà Nội đến Lào Cai với đủ các chuyến, đủ cả vé ngồi vé nằm và lên đến phố núi Lào Cai vào tang tảng sáng. Các xe khách chuyên chạy tuyến Lào Cai – Sapa đã sẵn sàng đón khách. Mất 30.000 đồng theo ô tô vòng vèo qua những con dốc, qua những thung lũng mây và những thửa ruộng bậc thang đang vào mùa cấy mạ xanh non, Sapa đã ở phía xa xa, sau những đám mây và rừng thông. Gần 40 km và gần một tiếng đồng hồ chạy xe, ta đã đi giữa mây và trời.
Xem thêm:
- Du lịch Sapa mùa đông có gì hay
- Bản Hồ Sapa – Tất tần tật kinh nghiệm du lịch bản làng Sapa thú vị
Sapa vẫn nguyên vẹn hình ảnh của nhiều năm trước. Vẫn đó nhà thờ Sapa một mình giữa sương mù lạnh lẽo, vẫn những bậc tam cấp luôn ẩm ướt xuống chợ, vẫn những ngôi nhà với mái hiên nhìn xuống con đường dốc thoai thoải, vẫn phiên chợ thổ cẩm với những đứa trẻ người Mông đen nói đủ cả tiếng Việt lẫn tiếng Anh bồi mời khách và hàng thông xanh vi vút reo khi mỗi lần gió tới.
Lần nào lên Sapa tôi cũng nghỉ lại trong một khách sạn quen, một nơi nhìn xuống thung lũng mây vào ngày sương mù và một thung lũng xanh mướt ruộng ngô với những mái nhà thấp thoáng ngày quang. Tôi đi bộ dưới phố, len lỏi trong những con phố dài hun hút, ngồi ăn trong những quán ăn lụp xụp trong chợ, lê la vỉa hè bên hàng ngô nướng, khoai nướng nóng hổi thơm lừng và nhâm nhi một tách café trong một quán nhỏ trên phố.